
Trí thông minh của bò
Một ngày, sư tử - chúa sơm lâm của muôn loài - đề nghị mỗi tối, một con vật ở trong rừng phải xung phong kể một câu chuyện theo chủ đề mà sư tử nghĩ ra.
Hôm đầu tiên là truyện cười. "Kể xong, tất cả các con vật khác phải cười, nếu không sẽ bị mang đi làm thịt", sư tử yêu cầu.
Ngay lập tức, gà xung phong. Kể xong chuyện, ai cũng cuời nghiêng cười ngả chỉ có bò không cười. Gà đành chịu chết.
Hôm sau, sư tử cũng đề nghị ai đó đại diện kể một câu chuyện buồn mà nghe xong ai cũng phải khóc. Nếu có một người không khóc thì mang người kể chuyện làm thịt.
Thỏ xung phong lên kể, kể xong ai cũng khóc sướt mướt, chỉ bò ngồi cười.
- Có anh bò ngồi cười, vậy thỏ phải chết! - sư tử ra lệnh.
Thấy vậy, thỏ liền nói:
- Truớc khi chết cho tôi được hỏi anh bò. Tôi kể chuyện buồn, ai cũng khóc sao anh lại cười?
Bò vẫn chưa dứt cười, đáp:
- Không phải vì chuyện của anh đâu. Tôi nhớ chuyện hôm qua anh gà kể tôi mắc cười quá không nhịn được...
Ông trùm mafia
Bố già mafia đi cùng luật sư tới phòng kế toán của gia đình ông ta và gầm lên với một nhân viên: "Ba triệu đôla của gia đình tao mày biển thủ đi đâu rồi?"
Tay kế toán ngơ ngác không trả lời được. Bố già đập cái bốp xuống bàn và định hỏi lại lần nữa thì viên luật sư cắt ngang:
- Thưa ông, tên kế toán này được chọn làm việc ở đây vì hắn vừa câm vừa điếc. Hắn không thể hiểu ông nói gì. Nhưng tôi có thể làm phiên dịch cho 2 người.
- Vậy còn chờ gì nữa, hỏi xem nó giấu tiền của gia đình tôi đâu - bố già quát.
Viên luật sư dùng ngôn ngữ điệu bộ, ra dấu hỏi viên kế toán về số tiền.
- Hắn bảo hắn không biết gì về 3 triệu đôla - luật sư nói với bố già.
Ngay lập tức, ông trùm mafia rút súng lục chĩa thẳng vào thái dương của tay kế toán. Luật sư vội vàng ra hiệu: "Nếu anh không khai, sẽ bị bắn vỡ đầu". Người kế toán cũng hoa tay múa chân: "Được rồi, được rồi! Tôi xin khai, xin ông đừng bắn. Số tiền giấu trong một cái va ly, cất trong kho hàng ở sân sau ngôi nhà này".
Bố già sốt ruột hỏi luật sư:
- Nó khai gì chưa?
- Dạ, nó nói ông trùm không có can đảm bóp cò
3 con quỷ hút máu
Ngày xửa ngày xưa, 3 con quỷ hút máu gặp nhau vào một buổi đêm và cùng khoe khoang về thành tích hút máu của mình.
Con thứ nhất vỗ ngực: "Hãy nhìn cái toà nhà kia. Tao có thể xử lý toàn bộ dân cư ở đó trong 10 phút".
Dứt lời, hắn bay tới ngôi nhà, 9 phút sau trở lại với cái mồm dính đầy máu với vẻ mặt thoả mãn.
Con thứ hai lên tiếng: "Hãy nhìn ngôi làng kia. Tao chỉ cần 5 phút".
Nói rồi hắn bay đến ngôi làng, trở lại sau 5 phút, máu chảy ròng trên miệng.
Con thứ ba hét lên: "Hãy xem thị trấn kia kìa. Chỉ 3 phút là xong".
Hắn bay thẳng đến thị trấn, 1 phút sau quay trở lại với chiếc mồm be bét máu.
Hai tên kia trố mắt ngạc nhiên hỏi: "Làm sao mà mày có thể nhanh như vậy?".
Con thứ ba chỉ về hướng đó và hỏi: "Mày có nhìn thấy toà nhà kia không?".
"Có", 2 tên cùng trả lời.
"Tao thì không"
Chuyến bay của bệnh nhân tâm thần
Khi bệnh viện tâm thần bốc cháy, chính phủ huy động máy bay trực thăng đến đưa các bệnh nhân đến nơi an toàn. Trong chuyến bay, những người này không ngừng la hét đạp phá.
Duy chỉ có một bệnh nhân nam im lặng và ngồi quan sát viên phi công.
Quá bực mình vì nhóm người điên ấy, viên phi công quay sang người này và nói:
- Tôi thấy anh có vẻ bình thường, anh có cách nào giúp tôi làm cho đám người phía sau im lặng một chút được không. Nếu được, tôi sẽ xin giám đốc bệnh viện cho anh xuất viện sớm.
Viên phi công vừa dứt lời thì người đàn ông lập tức quay ra sau. Sau 5 phút, người ấy quay lên và quả nhiên không còn tiếng động gì phía sau.
Quá ngạc nhiên, viên phi công hỏi:
- Anh giỏi quá! Làm cách nào mà anh khiến cho đám người ấy ngoan ngoãn nghe lời vậy?
- Có gì đâu, tôi vừa mở cửa cho tụi nó đi chơi hết rồi
Tình 20 năm
Nửa đêm, người vợ thức giấc. Không thấy chồng nằm bên cạnh, nàng liền khoác váy ngủ lên người, đi xuống tầng dưới và thấy chồng đang ngồi bên ly cà phê, vẻ mặt trầm tư, ánh mắt hướng về nơi vô định, thỉnh thoảng lại lặng lẽ lau nước mắt.
- Có chuyện gì không ổn hả mình? - Nàng hỏi - Sao mình lại xuống đây ngồi giữa đêm hôm khuya khoắt thế này?
Chàng trả lời bằng một câu hỏi:
- Em có nhớ cái ngày chúng mình hò hẹn nhau cách đây 20 năm không, ngày em tròn 16 tuổi ấy?
- Dạ, có! - Nàng đáp.
- Thế em có nhớ lúc ba em bắt quả tang chúng mình đang tình tự không? - Chàng hỏi tiếp.
- Có, em nhớ chứ! - Nàng thẽ thọt.
- Em có nhớ gương mặt ba khi chĩa súng vào mặt anh và gầm lên: "Mày chọn lấy con gái tao hay chọn ở tù 20 năm?"
- Dạ, em vẫn nhớ!
Một lần nữa, chàng lau nước mắt trên gò má rồi cất giọng âu sầu:
- Em biết không, lẽ ra hôm nay là ngày anh được ra tù đấy
Câu trả lời của nhà kinh tế
Ông nọ thích chơi khinh khí cầu. Một hôm, ông ta đang du ngoạn thì một cơn gió mạnh nổi lên, cuốn chiếc khí cầu bay xa tít tắp. Không nhận được đường về, ông bèn hạ phương tiện xuống cách mặt đất chừng 5 mét, hỏi một người qua đường:
- Xin ngài vui lòng cho biết tôi đang ở đâu?
Người kia ngước nhìn, ước lượng khoảng cách rồi đáp:
- Ông đang ở trên một khinh khí cầu màu đỏ, cách mặt đất khoảng 5 mét.
- Chắc hẳn ông phải là một nhà kinh tế! - Vị lữ khách trên khí cầu nói.
- Sao ông biết? - Người qua đường hỏi.
- Bởi vì câu trả lời của ông chính xác về mặt kỹ thuật nhưng lại hoàn toàn vô dụng và tôi lạc đường vẫn hoàn lạc đường.
- Đến lượt tôi đoán nhé: ông là một nhà quản lý. - Người khách bộ hành khẳng định.
- Đúng vậy! Tại sao ông biết?
- Bởi vì ông đang ở vị trí có tầm quan sát rộng, thế mà ông vẫn không biết mình đang ở đâu và đi về đâu.
Những khách hàng khó tính
Một người khách nọ liên tục làm phiền người phục vụ trong một nhà hàng. Đầu tiên, ông ta yêu cầu bật máy điều hòa nhiệt độ vì cảm thấy nóng. Tiếp đó ông lại kêu lạnh và bắt người phục vụ tắt máy. Sự việc cứ lặp đi lặp lại như vậy trong suốt nửa giờ.
Thật đáng ngạc nhiên, người phục vụ vẫn kiên nhẫn chạy tới chạy lui đáp ứng yêu cầu của ông khách khó tính mà không hề tỏ ra bực tức. Một khách hàng khác cảm thấy khó chịu thay bèn hỏi anh bồi xem tại sao vẫn chưa tống cổ kẻ gây rối khỏi nhà hàng.
- Ồ! Tôi không bận tâm. - Anh chàng mỉm cười - Nhà hàng chỗ chúng tôi có gắn máy điều hòa đâu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét